The Day You Went Away - M2M Well I wonder could it be When I was dreaming 'bout you baby you were dreaming of me Call me crazy call me blind To still be suffering is stupid after all of this time Did I lose my love to someone better And does she love you like I do I do you know I really really do Well hey so much I need to say Been lonely since the day The day you went away So sad but true For me there's only you Been lonely since the day The day you went away Oh whoa .... yeah... oh...ooh... I remember date and time September twenty-second Sunday twenty-five after nine In the doorway with your case No longer shouting at each other There were tears on our faces And we were letting go of something special Something we'll never have again I know, I guess I really really know Well hey so much I need to say Been lonely since the day The day you went away So sad but true For me there's only you Been crying since the day The day you went away The day you went away The day you went away Oh whoa .... yeah oh Did I lose my love to someone better And does she love you like I do I do you know I really really do Well hey so much I need to say Been lonely since the day The day you went away So sad but true For me there's only you Been crying since the day The day you went away Why do we never know what we've got till it's gone How could I carry on The day you went away Cause I've been missing you so much I had to say Been crying since the day The day you went away The day you went away The day you went away oh whoa .. yeah oh | Nhiều lần em tự hỏi: khi em đang nhớ đến anh thì anh có đang nhớ đến em không? Hãy nói tôi khùng, hãy nói tôi mù. Mãi đau khổ là sự ngu ngốc sau thời gian qua Có phải tôi đã đánh mất tình yêu cuả mình hơn những người khác? và anh ấy có yêu tôi như tôi yêu anh ấy? Tôi thực sự đã biết điều đó Tôi cần nói nhiều hơn nưã, ngày trước đã vắng vẻ từ khi anh ra đi. Buồn nhưng rất đúng, em chỉ có anh. nhưng ngày trước đã vắng vẻ từ khi anh cất bước Em nhớ ngày tháng và giờ giấc: chủ nhật 22 tháng 9 lúc 9:25. Anh đứng ở trước cưả với cái vali trong tay. Không 1 lời nào, chỉ có nước mắt trên gương mắt cuả chúng ta Và chúng ta đi vì việc quan trọng, chúng ta sẽ không bao giờ có lại. Em đoán ước chừng là như vậy rôì. Tại sao chúng ta không bao giờ biết cái mà chúng ta đã có vậy mà bây giờ đã mất? Em có thể tiếp tục mọi việc như thế nào đây từ khi anh đi Vì em đang nhớ đến anh nên em phải nói: em đã khóc suốt ngày từ khi anh đi .... |